Thứ Ba, 1 tháng 4, 2014

Tháng Tư Về


Tháng tư về bằng một chiều bão nổi, trời trở gió cho bối rối sắc hoa.



U uẩn sao…
Phà cập bến, người sang sông, còn ta để lại lòng ta một chút gì như buồn, như nhẹ tênh và trống rỗng. Con sông rộng, mùa mưa làm mặt sông chớm lạnh, lòng người chắc cũng lạnh, những chen chúc vội vàng.
Người rũ bỏ điều chi… Còn ta với những ô cửa vắng và chiều mưa bão. Xa xôi lắm đâu, giã từ mấy đâu…
Mưa che phủ hình hài cho ai về lối cũ, cho ai đi xa, cho lời ca ngả nghiêng bên đường vắng… Như mặt sông ngày bão buồn tênh, như ta ngồi đọc sách cho người nằm dưới mộ. Ngày bão nhiều mưa nên lạnh, nước mắt không như mưa, không lạnh bằng, cũng không nhiều bằng…
Ta vẫn đang cố sống tiếp những điều người dang dở. Lỡ tỉnh… Lỡ say…
Tháng tư, hết nắng hết mưa, trời xanh và tán cây cũng thế, như màu của những cánh diều xa. Nhung nhớ gì đâu, chỉ là thênh thang sắc nắng, mờ ảo lối đi về
Tháng tư, gió nhẹ nhàng thong dong khắp phố, khe khẽ những sâu lắng ngọt ngào, cho người, cho ta…
Một chút êm đêm, một chút hương, như một tách cà phê sữa, một chút đắng, một chút bùi ngùi.
Ta đi dọc chiều của phố, hương cà phê trong gió nồng đượm. Mùa yêu xưa xanh rêu mái ngói, góc phố buông mưa để bài thơ ai viết vội, ướt sũng nghĩ suy
Phố vắng, buồn len lén giữa những bước chân người, ô cửa lạc lõng giữa nền trời trống trải. Nín đi thôi, ngày mai nắng lại lên cho lời ru mềm như gió, như nỗi buồn không bao giờ có tuổi, như ta, như em…
Nghĩ suy rồi cũng sẽ lỗi thời theo năm tháng, giống như món đồ mua rồi để quên trong ngăn tủ, khi tìm thấy thì nó đã hết hạn từ lâu lắm. Thời gian lâu ngày đọng lại như những viên muối mỏng trong màu mắt, để những ánh nhìn thi thoảng mặn đắng xót xa…
Không biết còn gì trả lại không ngoài những bước chân cứ mãi xa dần, phai dần…
Nửa khuya người đi chùng chân bên góc phố, nghe tiếng ru chớm buồn giăng ngang đêm lạnh. Cung đàn còn dấu thơ, người cũ bước đã quên. Ai đưa ai về mà sao mắt xa xôi vậy…
Đêm phai như tiếng thở dài…

-St

Thứ Tư, 3 tháng 4, 2013

Share wifi :))

B1 : clik phải vào biểu tượng mạng ở góc phải màn hình chọn Open Network....
B2 : chọn Change adapter settings ở góc trên bên trái
B3: click phải vào như hình
B4: chọn thẻ Sharing và BỎ CHECK cái trên như hình => OK
B5 : tắt hết làm lại bước 1
B6 :Chọn set up new conection .... như hình

B7 : Chọn cái cuối cùng ( kéo thanh lăn xuống ) => Next => Next

 B8: Gõ Network name, Security key ( 10 kí tự ) => next
B9: chọn Tunrn on ..... ( hình )
B10 : bắt wifi lướt face và dẫn người viết bài viết này đi ăn chè



Thứ Hai, 1 tháng 4, 2013

Mây...

Đến 1 ngày gió bỗng hận mây
Xua mây đi đến chân trời góc bể
Mây chỉ buồn rồi lặng thinh không nói
Để đêm về lặng lẽ hóa thành mưa

Thứ Ba, 10 tháng 4, 2012

Entry không tên...



Có khi nào........trên đường đời tấp nập

Trên dốc đời........ dù bước lạ chông chênh

Xin bạn nhớ................. đừng bao giờ nhìn lại

Một đoạn đường................. bạn đã vội muốn quên.
¤
Nếu một ngày................. bước trên phố không tên

Chợt nhận ra.................. đang ngược đường ai đó

Đừng vội đi........................ hãy mỉm cười cùng gió

Để nỗi buồn............................ câm lặng hóa hư không...♥
(st)

Chủ Nhật, 12 tháng 2, 2012

Lâu rồi :)


Lâu lắm rồi mới ghé vào blog. cứ tưởng là bị google xóa mất rồi chứ. hix
dạo này tâm trạng phức tạp quá, nhìu lúc cũng không hiểu nổi chính bản thân nữa...
Nghĩ một đường mà làm một nẻo...
Nghĩ cho nhiều vào... rồi lại buồn...
Đúng là thích tự làm khổ bản thân mà...
Haiz...

Chắc từ nay phải sống như người vô tâm quá...
BỎ LẠI HẾT ĐI AN À!
Chắc cứ sống đơn giản sẽ thấy thoải mái hơn...
Mong là thế... mong là mình làm được...
Oa oa...
Mà những lúc như thế này lại nhớ nhà ghê gớm...
Nhìn avatar trên face mà nhớ bé Nguyên, nhớ pa má, nhớ mọi người...
Mún về nhà quá...
Cũng lâu rồi không thức khuya thế này... mà sao không buồn ngủ gì hết...
Chỉ mệt... uk thì mệt mỏi rồi...
Chẹp... sao giống đang tự kỷ quá vậy nè...
Haiz...

Thứ Năm, 6 tháng 10, 2011

Cỏ và Mây



chuyện tình của cỏ và mây ...

- mây ơi ... - cỏ khẽ vẫy gọi...

- sao vậy nhành cỏ xinh??? - mây dịu dàng trả lời ... mắt còn hướng về tận chân trời xa xa ...
...
- mây sẽ không rời xa cỏ đúng không??? - cỏ trầm buồn hạ giọng thủ thì ...

- uhm ... mây sẽ không rời xa cỏ ... - mây mỉm cười trìu mếm ... đặt lên nhành cỏ xinh nụ hồn mềm là giọt mưa ...

- mây hứa chứ ... - có vẫn trầm ngâm tựa vào lòng mây ...

- mây hứa ... sẽ không bao giờ rời xa cỏ ... dù chỉ là trong phút chốc ... mây iu cỏ mà ... ngoan nhé nhành cỏ xinh ... đừng buồn ... - mây dịu dàng ôm cỏ vào lòng ... trấn an ngọn cỏ hay lo nghĩ nhiều của mây ...

đã bao ngày mây bên cỏ che chở và bảo vệ cỏ khỏi cái nắng ... cái lạnh ...
mây đến bên nhành cỏ như định mênh của cả hai ... cỏ làm mây như dịu dàng thanh thoát hơn ... mây làm cỏ xanh tươi dịu mát nhờ tình yêu của mình qua những giọt mưa ...
cứ như thế ... tháng ngày dài của cả hai mãi là những tháng ngày hạnh phúc ... mãi mãi ...
để rồi một ngày ... cỏ thấy mây hướng mắt về phía chân trời xa xa ấy ... theo cơn gió mới thổi lướt qua hàng cây ... gió cười nói réo rắt du dương ... chẳng như cỏ thầm lặng và yêu mềm ... nỗi sợ hãi mơ hồ vụt đến trong trái tim cỏ ...

phải chăng mây sẽ lãng quên và sẽ theo gió ra đi ...

gió ngày ngày vẫn lướt qua cánh đồng cỏ xanh ... vẫn réo rắt vui tươi ... và cỏ thấy mây cười ... cười nụ cười giòn tan ... chẳng phải nụ cười mây vẫn cười với cỏ ... có lẽ mây vui lắm vì có gió bên mình ...
có thấy mình sao chẳng mang lại hanh phúc cho mây như gió ...
cỏ buồn ... cỏ khóc ... giọt nướt mắt đọng lại thành hạt sương đêm ...

mây chẳng biết vẫn vô tình ... gió vẫn đến ... mây cười ... cỏ héo hắt đi cùng những nỗi niềm riêng ... ừ ... cỏ yêu mây ... cỏ muốn mây hạnh phúc ...

đông đến ... gió lạnh lùng hơn rất nhiều ...

đêm cuối cùng ... xác cỏ héo gầy ... cỏ khóc ... giọt nướt mắt cuối rơi chìm vào trong bóng đêm ...

mai dậy ... cả cánh đồng cỏ bỗng úa tàn lạnh lẽo ...

mây giật mình khóc ròng ... mong nước mắt là giọt mưa làm cỏ xanh lại ... nhưng nước mắt mây lạnh lẽo tới lạ kì ... rơi xuống vỡ tan trên nhành cỏ đã úa tàn ...

gió tới ... mạnh và lạnh tới run người ... thổi bay nhành cỏ khô trên mặt đường gai góc ...

mây hối hận ... vội vã rong ruổi con đường dài tìm lại bóng cỏ xưa ...

mây đã đi khắp trốn ... những qua bao ngày ... bóng cỏ xanh vẫn mịt mùng trong bóng tối ... gió vẫn còn đó ... nhưng chỉ thổi mây bay ... mây chẳng thể cùng gió tồn tại ... gió tự do và mạnh mẽ ... chẳng cần đến sự che chở của mây ...

sau bao ngày rong ruổi ... mây về lại chốn xưa ... mệt mỏi ... đau buồn ...

nhưng kìa ... mây thấy cả cánh đồng cỏ xanh ... hoá ra ... cỏ vẫn đợi mây ... đợi mãi ... và lại nở nụ cười dịu dàng ... đưa bàn tay nhỏ bé ... ôm mây vào lòng ... mây khóc ... giọt nước mắt rơi trên tóc cỏ ... vì mây biết ... mây yêu cỏ rất nhiều ... mây lại tinh khôi trong màu áo mới ... cỏ lại xanh màu ... và mây và cỏ ... sẽ ở mãi bên nhau ... mãi mãi ...

♥ vì những người yêu nhau ... cuối cùng ... rồi cũng sẽ tìm lại được nhau ..

(st)

Thứ Tư, 5 tháng 10, 2011

Bình yên...


Bình yên là khi một mình bước đi trên con đường quen thuộc trong đêm khi trở về nhà, ngắm nhìn từng ngôi nhà, từng ngọn đèn, lắng nghe tiếng dế kêu đâu đó hay tiếng gà gáy sáng.....
Bình yên là khi vừa đặt chân về nhà thì con lulu chạy ra dụi dụi vào chân và một con lulu con ở đâu sủa um lên...
Là khi thấy cây xoài ở nhà vừa mới ra trái....
Bình yên là khi papa mở cửa hỏi có mệt không, là khi lên phòng mẹ ngắm pé Kim Nguyên đang ngủ với bà....
Bình yên là khi chợt nhớ đến những kỷ niệm ở nhà, những kỷ niệm với bạn bè, thầy cô....
Là khi nhớ về Nhox, mang những kỷ vật ra xem,nhớ những kỷ niệm cũ, lòng thoáng buốn nhưng chợt thấy những kỷ niệm đó thật đẹp...
Bình yên là khi cả ngày bế bé Kim Nguyên......
Là khi ăn cơm mẹ nấu......
Cùng papa coi tivi.....
là khi nằm nghe một bản nhạc....
Bình yên là khi chợt có tình cảm với một người bạn... là khi lần đầu tiên nấu cháo hành và ngắm nhìn bạn ấy măm :">

Là khi ghé tiệm sách cũ ôm về một đóng báo hoa học trò cũ.... ôi cái thời...
Là khi nói nhớ một người bạn mà bị kêu là sở khanh :))
Là khi tiễn một người bạn thân ra bến xe về quê.... và gọi bạn ý là heo =))
Bình yên là lúc ngồi viết những dòng blog này và nhớ về những phút giây bình yên mà chợt nhớ ra.....
Umh. Bình yên ở đâu nhỉ.... ở trong chính suy nghĩ của mình...
Bình yên....